Bạn sẽ cảm thấy mình may mắn sau khi đọc xong câu chuyện này

     

       Khi Kasemsook, hay còn gọi là "Sai" - cái tên được mọi người biết đến trong thời thanh niên - còn  trẻ, cha bà, một luật sư, đã ngã bệnh và không làm được việc nữa. Lúc bà 18 tuổi, mẹ bà đã mất trong một tai nạn xe hơi và bà phải gánh vác trách nhiệm của một người chủ gia đình, làm nhà báo tự do và làm kẹo Thái để trang trải chi phí sinh hoạt cho 5 anh chị em. Bà vừa là người chị cả, người cha, người mẹ của các em.
       Cho đến khi kết hôn, bà đã phải tranh đấu vất vả. Nhưng một lần nữa, định mệnh đã giáng cho bà một đòn chí tử. Khi đứa con gái duy nhất của bà chào đời, bác sĩ đỡ đẻ đã phạm phải một sai lầm là kéo đầu của con gái bà làm cho não và đầu nó bị biến dạng, khiến cô bé không thể nói và đi lại được.
Sau đó, bà chia tay với chồng và gánh nặng của bà lại còn nặng thêm vì phải nuôi đứa con tật nguyền và 5 người em. Một lần nữa, định mệnh lại xuất hiện trong cuộc đời bà, thậm chí lần này giáng đòn còn nặng lề hơn. Bà bị tai nạn xe hơi nghiêm trọng, cổ bị nứt và gãy, một bên cơ thể bị liệt từ trên xuống. Nhờ tập luyện thiền, bà có thể điều khiển cơ thể để vượt qua đau đớn mà không cần đến một viên thuốc nào. Tuy nhiên, tai nạn đã ảnh hưởng đến các dây thần kinh, các cơ cổ và vai của bà. Ở tuổi 28, bà phải cắt bỏ phần tử cung còn lại vì bác sĩ đã mắc một sai lầm nghiêm trọng khi cắt bỏ nhầm một phần tử cung của bà! Vì mất hết tử cung, bà bị mất hết các hoóc - môn, điều này làm cho xương bà bị hư và trở lên xốp. Sự việc càng trở lên nghiêm trọng hơn vì bà bị dị ứng với tất cả các loại hoóc-môn được đưa vào cơ thể.
     Bốn năm sau, tức vào năm 1994, bà lại gặp một tai họa chết người. Xe của bà bị lật trên khúc quanh của đường cao tốc và đâm sầm vào một trụ điện. Gan của bà bị rách và phần cánh tay phải gần vai bị nứt và gãy. Một phần gan, một phần gan, bao tử và cơ cánh tay của bà phải bị cắt bỏ. Một kg titanium được đưa vào cánh tay và vai của bà để giữ chúng dính lại với nhau. Các bác sĩ và nhà phẫu thuật lúc đó đã lưu ý rằng xương của bà đã quá xốp và dễ gãy, giống như một cụ già 80 tuổi, dù lúc ấy bà chỉ mới 45 tuổi! Toàn thân bà đau đớn cực độ. Nhưng một lần nữa, bà đã tiếp tục vượt qua cảm giác đau đớn để tiếp tục cuộc sống.
      Hiện nay, bà là trụ cột tâm linh của nhiều người ở Thái Lan. Bà là giám đốc của nhà văn hóa và thiền định Mathura, nơi bà truyền dạy phương pháp thiền định cho công chúng và trẻ em. Bà cũng là chủ tích của tổ chức các dịch vụ văn hóa và du lịch Trikaya, nơi tổ chức các chuyến du lịch văn hóa và giáo dục cho khách du lịch cũng như dân địa phương. Vào thời gian rảnh, bà viết sách về thiền và sáng tác thơ. Bà cũng điều khiển một chương trình 2 ngày có tên "Liệu pháp thể xác và tâm linh" trước công chúng, hướng dẫn cách làm thế nào để tâm linh có thể giải quyết những vấn đề thuộc về thể xác.

Tôi đã khóc vì không có giày để đi cho đến khi 
tôi đã gặp một người khóc vì không có chân để đi giày.

Helen Keller

    Cảm ơn đời mỗi sáng mai thức dạy cho ta một ngày mới để ăn chơi. Mỗi buổi sáng thức dạy, cuộc đời cho bạn một đôi chân để đi, một đôi tay lành lặn, một bầu không khí để hít thở, và vô vàn những thứ khác nữa. Có lẽ đó là nghĩa vụ mà cuộc đời phải ban cho ta.
    Cũng giống như câu chuyện người ông cho đứa cháu kẹo, mỗi ngày lại một viên kẹo, rồi đến một ngày ông quên không cho kẹo, lập tức đứa trẻ trở lên giận dỗi với ông của mình. Đứa trẻ sẽ chẳng biết ơn ông nó hằng ngày cho kẹo, nó sẽ nghĩ đấy là nghĩa vụ và chỉ tập trung vào việc ông nó đã quên cho nó kẹo vào ngày hôm nay.
    Ai trong chúng ta cũng muốn thành công, cũng muốn người khác yêu quý mình. Vậy bạn yêu quý người khác vì điều gì? bạn yêu quý cha mẹ, bạn yêu quý chiếc máy tính, chiếc điện thoại của bạn vì điều gì? Có thể vì ai đó, cái gì đó đã giúp đỡ bạn, đã tin tưởng bạn... Để rồi bạn biết ơn chính những điều như vậy. Lòng biết ơn cuộc sống là cái nôi của cảm xúc, là gốc dễ để bạn trở lên hạnh phúc, vui vẻ.
     
Hạnh phúc là hài lòng với những gì mình có, và theo đuổi những gì mình muốn
Jim Jonh
    
   Mỗi buổi sáng thức dạy, hãy nghĩ về 5 điều làm cảm thấy biết ơn, điều đó có thể lớn lao, có thể nhỏ bé như: Tôi biết ơn chiếc đồng hồ đã báo thức cho tôi. Tôi biết ơn không khí.... Dần dần nó sẽ trở thành thói quen, nó sẽ đi vào tiểm thức của bạn mỗi ngày. Điều này phù hợp với tất cả các sĩ tử, đặc biệt trong giai đoạn ôn thi. Hãy thử tưởng tượng, bạn bắt đầu ngày mới bằng ngập tràn cảm xúc biết ơn, nó sẽ tạo cho bạn một ngày vui vẻ và đầy động lực để học tập và làm việc. Cách bạn bắt đầu một ngày mới là cách bạn bắt đầu những việc còn lại trong ngày. Hãy biết ơn cuộc sống, rồi cuộc sống sẽ biết ơn bạn.




Share on Google Plus

About Unknown

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét